Giang Cảnh Du muốn biết mục đích của Giang Kiều, bởi vậy khi Giang Kiều chủ động xáp tới mới không có chối từ, Diệp Hồng Tú nhìn thấy Giang Kiều tới rồi đó, nhưng bà vẫn bảo Giang Cảnh Tường đuổi kịp: "Giang Cảnh Tường tay chân nhanh nhẹn, nó sẽ không chậm trễ chuyện của mấy đứa đâu, mà nó cũng phải đi cắt cỏ heo. Giang Cảnh Tường, con đuổi kịp đi."
Giang Kiều nói cười như yến hót: "Cảnh Tường cũng thật cần mẫn, còn nhỏ tuổi đã có thể làm việc giúp cho nhà mình rồi."
Giang Cảnh Tường nghe thấy khích lệ mình, đắc ý đến ưỡn ưỡn ngực: "Cỏ heo nhà bọn em đại bộ phận đều là em cắt!" Cuối năm giết heo cậu nhóc có thể ăn nhiều thêm mấy miếng thịt heo đó!
Vì thịt heo này, cậu cắt cỏ heo cần mẫn lắm, tình nguyện thiếu chút thời gian đi chơi với tiểu đồng bọn một lát cũng phải đi cắt cỏ heo.
Giang Cảnh Du nhịn không được mà liếc mắt nhìn Giang Cảnh Tường một cái, cậu nhóc con mới 5 tuổi, đã hiểu chuyện vậy rồi!
Ở đời sau, cái tuổi này còn chưa đi học tiểu học đâu, không phải đồ gấu con đã có thể làm cha mẹ ông bà a di đà phật rồi, nhưng ở cái niên đại này, con nít lớn như vậy làm những việc trong khả năng cho phép giúp gia đình lại là chuyện quá đỗi thường thấy.
Lại lớn thêm mấy tuổi là có thể kiếm công điểm rồi.
Giang Cảnh Tường quen cửa quen nẻo mà cõng sọt lên: "Chị, em biết chỗ nào có rau dại non, cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-doi-doi-tuong-dinh-hon-voi-nu-chinh/2867378/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.