Chuyện này rất nhanh đã bị truyền đi.
Vốn dĩ mấy cái tin tức liên quan đến màu hồng phấn này đã truyền nhanh rồi, giờ đây toàn bộ đại đội Thượng Trang đều đang nói về chuyện này.
Chẳng sợ Vương Bằng Phi với Giang Kiều vẫn luôn một mực cắn chết bảo là thấy việc nghĩa hăng hái làm, hai người trước đó thanh thanh bạch bạch, nhưng mà chuyện như này không có gió cũng có thể dậy sóng, càng khỏi phải nói ở đây có người mang hỏa nhãn kim tinh nhìn ra được một chút mờ ám.
Hơn nữa, rất mau, Giang Kiều liền thuyết phục Vương Bằng Phi, ân cứu mạng cô ta không có gì báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp.
Về phần hôn ước của cô ta với Cố Hướng Hằng, cô ta sẽ gọi điện giải trừ với anh, sẽ không chậm trễ bọn họ, mặt khác, hai người họ lúc ở dưới nước cũng đã tiếp xúc thân mật rồi, còn bị nhiều người nhìn thấy như vậy, trước mắt bao người, hơn nữa hai người họ cũng là lang có tâm, thiếp có ý......
Vương Bằng Phi nghĩ đến cái tát nóng rát giáng lên mặt mình kia, lại nghĩ đến ánh mắt chế giễu của mọi người, đồng ý.
Nếu anh ta quay đầu lại khẩn cầu Giang Cảnh Du đồng ý tha thứ, vậy là tương đương với đem thể diện của mình ném xuống đất mà dẫm.
Anh ta không chịu.
Không nhắc đến Vương Bằng Phi về nhà nói với người trong nhà anh ta thế nào, rất mau Giang Kiều đã gọi điện thoại đến bên bộ đội.
Lần gọi đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-toi-doi-doi-tuong-dinh-hon-voi-nu-chinh/2867367/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.