13.
Trong kỳ nghỉ hè khi Bạch Vũ Ngữ kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, cô ấy và Cố Phong yêu nhau, chia tay, cuối cùng đến chết cũng không qua lại với nhau.
Tại cuộc họp cổ đông, tôi đã chứng kiến Cố Phong chắp tay dâng lên số cổ phần mà ba để lại anh, tạo tiền đề cho nhà họ Cung chiếm lấy Quân Hằng.
Mùa hè năm đó, tôi mất đi tất cả những gì quý giá nhất: ba tôi, Cố Phong và Quân Hằng.
Hôm đó Cố Phong đã rời khỏi nhà họ Bạch, trở thành con rể tương lai của nhà họ Cung.
Tôi không bỏ cuộc, xông vào nhà họ Cung hết lần này đến lần khác, nhưng đáp lại tôi luôn là sự xua đuổi lạnh lùng và tàn nhẫn của đám bảo vệ.
Lần cuối cùng, là bà ta đến.
Từ sau khi ba tôi hôn mê, đây là lần đầu tiên bà ta trở.
Mở miệng ra đã bảo tôi buông tay, đừng quấn lấy làm phiền Cố Phong nữa.
Tôi lạnh lùng nhìn bà ta, không nhịn được cười: “Bà cho rằng tôi là không nỡ chia tay với Cố Phong sao?”
Bà ta nhìn tôi khó hiểu: "Bằng không, tại sao con lại xông vào nhà họ Cung hết lần này đến lần khác làm gì? Vũ Ngữ, hãy nghe mẹ khuyên này, đừng quấy rầy cuộc sống của chúng ta nữa."
“Quấy rầy?” tôi cười khúc khích, “Thì ra gia định bị tan vỡ, bị kẻ thứ ba xen vào, bị cướp mất tâm huyết cả đời trả giá lại chính là quấy rầy sao?”
"Bà suy nghĩ nhiều quá rồi. Một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-lai-den/3415151/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.