Năm ngoái, sau khi trang trí xong căn hộ, Diệp Tri Thu đã về nhà của bố mẹ tìmnhững sáng tác cũ của cô, chọn ra ba bức tương đối có hệ thống để treo ngoàiphòng khách, những bức còn lại thì để tạm sang một bên. Không biết Hứa Chí Hằngđã thấy chúng tự bao giờ lại còn đem đóng khung và treo lên. Trong ánh đèn ấmáp, sự chắp vá của mấy bức họa khiến căn phòng yên tĩnh kỳ lạ. Đây là những tácphẩm mà cô hoàn thành từ khi mới bắt đầu nhập học và lúc mới đi làm. Sau này, côcũng không có thời gian cầm bút vẽ nữa.
Các bạn học của cô có rất nhiềungười là nhân tài, ngoài Tân Địch đã nổi tiếng trong ngành Thiết kế thời trang,còn có các họa sĩ tiếng tăm trong nước. Nói từ góc độ Mỹ thuật thì vẽ theo kiểubảo thủ truyền thống như cô chỉ là để mua vui, không thể tính đến giá trị nghệthuật, nhưng thày cô trước kia cũng đã từng khen cô vẽ có công phu, nét bút sắc,tông màu ấm áp. Cô không dám bảo đảm bây giờ mình vẽ như thế nào. Cầm được câybút là một chuyện, nhưng quan trọng hơn là tâm trạng cô giờ không thể quay lạinhư ngày xưa nữa.
Giờ đây, người đàn ông đang ở căn hộ này đã yêu quýnhững bức tranh ấy, còn trân trọng và treo chúng lên, điều đó khiến cô không thểkhông cảm động.
Diệp Tri Thu nhìn bức tranh, cô còn nhớ rõ mình đã đếnbên sông vẽ phác thảo bức tranh này. Lúc đó, cô và Phạm An Dân mới bắt đầu hẹnhò, cuối tuần, hai người nắm tay nhau đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-den-lan-nua/2956370/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.