Căn phòng của anh có thể nhìn ra giòng sông Lương Mã, Diệp Tri Thu thường đếnBác Kinh công tác, nhiều lần ngồi xe qua cầu trên giòng sông này nhưng cô chẳngcó ấn tượng mấy. Bây giờ cô đứng cạnh cửa sổ trên tầng mười hai nhìn xuống, buổisáng sớm trên mặt sông có lớp sương mờ mờ bao phủ, rồi sau đó bốc hơi nhanhchóng, mặt sông phản chiếu ánh mặt trời buổi sáng, mặt nước lăn tăn ánh sánhxanh trong. Mấy tháng nay, đây là lần đầu tiên cô hoàn toàn được nghỉ ngơi, thảlỏng cơ thể, trong lòng bình yên và vui vẻ, cô cứ đứng nhìn mãi về phía xa,không muốn nghĩ đến những vấn đề mà cô vẫn phải đau đầu bực bội.
Hứa ChíThành từ sau ôm chầm lấy cô, nhẹ nhàng nói: "Khi làm thủ tục nhận phòng, anh đãcố tình chọn căn này đấy. Ở căn nhà của em anh mới sinh ra cái tính này, phòng ởphải trông ra sông chứ đừng có trông ra thành phố thị trấn, thế mới nên thơ.Nhưng cảnh sông từ phòng em nhìn ra vẫn hùng vĩ lộng lẫy hơn ở đây."
Nhắcđến căn nhà đó, Diệp Tri Thu chợt nhận ra người đàn ông đã cùng cô có một đêmnồng thắm hôm qua chính là người khách thuê nhà của mình. Sự nhận thức muộn màngnày lại mang đến cho cô cảm giác bất ổn. Thế nhưng ở đây có một vòng tay rắnchắc đang ôm chặt cô như thế, nụ cười của anh trong nắng sớm cởi mở như thế, côquyết định không suy nghĩ đến những vấn đề làm mình thấy mệt mỏi nữa.
Haingười xuống lầu ăn buffet sáng của khách sạn và nói về kế hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-den-lan-nua/2956353/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.