Khi Hạ Vy gặp tai nạn, trùng hợp thay lúc đó Ngọc Ý cũng xuất hiện ở đó. Vốn chị ta định lao ra giúp Hạ Vy, đến cuối cùng vẫn là chậm một bước. Hạ Vy toàn thân rướm máu, Ngọc Ý đứng ở bên cạnh cũng dính vài giọt. Chị ta cúi người đỡ Hạ Vy lên, gọi gọi vài tiếng cũng không thấy trả lời, trong lòng thực rất hoảng sợ. Lại nói, không biết lúc đó cảm giác được cái gì, Ngọc Ý vội ngẩng đầu lên nhìn vỉa hè đối diện. Chỉ thấy một tàn ảnh nam sinh mờ mờ, hai mắt ánh lên tia hỗn độn mà nhìn trân trân sang bên này. Ngọc Ý cúi người đem chiếc vòng cổ trên người ra, mặt dây chuyền quả nhiên phát lên tia đỏ rực rỡ rồi nhanh chóng tắt lụi. Tựa một cái chớp mắt trôi qua, tàn ảnh ấy dần tan biến vào hư không.
Hạ Vy day day vùng mi tâm: "Vậy là hắn đã trở về thân xác rồi."
"Nhưng chúng ta không thể để yên như vậy." Ngọc Ý nói: "Nếu lỡ sau này hắn chết, hóa thành linh hồn lại còn đi gây rối thì biết làm sao?"
Hạ Vy nheo mày hỏi: "Thế giờ chị bảo tôi phải làm sao?"
Ngọc Ý ngờ vực: "Này, đừng nói với tôi, ngoài cái tên ra, cô chẳng biết một chút gì về hắn nhé?"
"Ừ!"
Hạ Vy cũng không lường trước được sự việc sẽ thành ra như thế này. Trước kia là do chủ quan, không chịu suy xét vấn đề của Vương Doãn Kha sớm hơn, lại suốt ngày thong dong thư thả xử lí mấy việc lặt vặt, nay cảm thấy thực rất hối hận.
Ngọc Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-chua-ket-thuc/1108687/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.