Tử Minh thở hồng hộc, lồng ngực cảm thấy có chút nhói đau. Cậu ta khẽ lắc đầu nguậy nguậy. Vẫn không tin nổi mình chỉ là ngủ gật một chút, liền mơ thấy một giấc mơ hết sức hoang đường. Hoang đường... Hoang đường như thế nào? Tử Minh chợt nhận ra mình lại không nhớ rõ.
Thầy giáo bước đến trước mặt Tử Minh, hắng giọng gọi: "Tử Minh!"
Tử Minh giật thót, gian nan đứng dậy, cúi gằm mặt, đáp: "Dạ?"
Thầy giáo bảo: "Đứng im đây đến hết tiết nghe chưa?"
Tử Minh cuộn chặt tay thành quyền, đè nén giọng nói, ngoan ngoãn đáp "vâng" một tiếng.
Mà ở lớp bên cạnh, Lâm Hạ Vy lại đang xoắn não giải bài tập Lý. Vương Doãn Kha còn ngồi cạnh cô, cười ngả ngớn. Hạ Vy nhìn thấy, chỉ hận không thể cúi xuống tháo giày ra đập chết tươi hắn, à quên, hắn giờ là một linh hồn, dù có lấy giày ra phang, hắn cũng chẳng hề hấn gì. Hạ Vy uất ức nuột một cục tức vào bụng, chờ khi nào cô đủ mạnh rồi, nhất định sẽ đánh hắn tơi tả.
Đến giờ ra chơi, Hạ Vy liền bị Y Y kéo xuống canteen ngồi ăn sáng. Ở đây, Hạ Vy dỏng tai lên nghe cũng nghe không được ít chuyện.
Bạn nữ tomboy bàn bên vừa gặm bánh mì vừa gợi chuyện với chúng bạn: "Các cậu nghe tin gì chưa? Dạo gần đây trong trường chúng ta thường xuyên xảy ra các vụ kì quái đấy."
Nữ sinh đối diện bạn tomboy nói: "Nghe bảo trường có ma."
Bạn nam cùng bàn cũng nói: "Nghe nói mấy hôm trước, bác bảo vệ đi tuần thấy lớp 10A2 đang đóng cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-chua-ket-thuc/1108680/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.