22:
Trần đại ca đốt lửa than trong sân mà muốn nướng thịt dê cho chúng ta ăn.
Cũng không biết hắn ta lấy đâu ra nhiều hương liệu như vậy, chậm rãi phết lên từng miếng thịt dê bóng loáng, làn khói nhẹ bốc lên từ bếp than đỏ rực, hương thơm không ngừng xộc vào mũi khiến ngón trỏ người ta động đậy.
“Miếng này đã nướng xong rồi.” Trần đại ca cắm một cái xiên, giơ miếng thịt dê lớn béo ngậy trên tay lên, dừng lại trên không trung, trầm ngâm: “Hai người các ngươi hai ăn trước?”
Ta và Trần tiểu nhị sóng vai ngồi xổm ở phía đối diện Trần đại ca, ngươi nhường ta nhịn.
“Này, ta là người bệnh, hay là để ta ăn trước đi.”
“Nương biết ta đến nhà huynh nên ngay cả bữa trưa cũng không cho đệ ăn, huynh sờ sờ bụng đệ mà xem, bẹp đến mức thành túi vải rồi! Huynh nhẫn tâm nhìn đệ đệ huynh chết đói sao?”
“Vì không để trung hoà dược tính nên đã hơn bốn tháng nay ta không được ăn thịt dê rồi. Huynh nhìn cánh tay Trần tiểu nhị, rồi nhìn cánh tay này của ta đi, để hắn ta đói một chút thì có làm sao?”
Trần tiểu nhị giống như có một chiếc lò xo đặt dưới mông, lập tức nhảy dựng lên từ bên cạnh ta, cánh tay run rẩy chỉ vào ta nói: “Triệu Tiểu Hà, ngươi là đồ không có lương tâm, là ai một ngày ba lượt đến thăm ngươi, đàn cổ, hạt dưa, tượng điêu khắc gỗ gì đó từng chuyến từng chuyến khiêng đến cổng nhà ngươi hả? Là ai?”
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tien-cung-ta-chi-moi-muoi-bon-tuoi/3423965/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.