Sắc mặt anh liền biến đổi sang màu xám “Em nói gì? Em muốn chia tay với anh?”
Không để tôi trả lời, anh bỏ bát chạy về phía tôi, bóp vai tôi “Bà xã, em đừng đùa. Là anh không tốt với em sao? Anh làm gì khiến em khó chịu à? Có thể nói với anh không?”
Anh quỳ xuống ôm lấy eo tôi, làm nũng như mọi khi “Miểu Miểu, thời gian này anh có chút bận, không thể ở bên cạnh em nhiều được, em thông cảm cho anh nhé? Anh sẽ cố gắng làm xong việc nhanh, rồi anh đưa em đi chơi ha?”
“Lần trước em bảo em muốn đến Mont Saint-Michel phải không? Xong việc anh dẫn em đi nhé?”
Anh cọ đầu vào bụng tôi, ngước đôi mắt long lanh như con cún to xác. Rõ ràng anh biết là khi tôi nhìn thấy anh như thế là tôi không kìm lòng được.
“Em biết rồi.”
“Bảo bảo, không được nói chia tay, tài sản của anh còn đang đợi em đứng tên kìa.”
Đến tối, anh ôm tôi đi ngủ, thì thầm với tôi “Bảo bảo, dạo này em có vấn đề gì sao? Em như vậy anh lo lắm.”
Tôi không trả lời. Tôi không dám lôi cái chuyện của Lâm Thi Thi ra chất vấn anh, vì dù gì tôi cũng không thể nói lí được. Lâm Thi Thi có tài, việc cô ta làm việc dưới trướng anh là danh ngôn chính thuận, cô đâu thể vì chút ghen tuông đuổi cô ta đi được? Tôi được biết trong công ty anh có rất nhiều cổ đông công khai ưu ái, tỏ vẻ kính mến Lâm Thi Thi. Tôi cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thuc-tinh-toi-la-bao-boi-cua-nam-chinh/3404893/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.