Chương trước
Chương sau
Edit:..Lam Thiên.. 

Nàng một mình một thân nữ tử, lại sinh  bệnh, Thiển Thiển cơ hồ có chút tuyệt vọng, nghĩ đến chính mình tốt xấu gì cũng là qua  chín năm sống cuộc sống cẩm y ngọc thực  , hiện tại lại phải  ở chỗ này chịu tội, một đường đi vất vả, khiến nàng cơ hồ có một loại xúc động muốn khóc.

Lúc này chưởng quầy  bưng lên một chén canh thịt bò nóng hổi đi qua, mùi thơm bay bốn phía.

Lực chú ý của Thiển Thiển  bị hấp dẫn , quên đi một đường  mệt nhọc, tiếp nhận chén canh liền ngửa đầu uống, toàn bộ lương khô  trong gói đồ đều đã bị nước mưa làm ướt nên không thể ăn, bụng hiện tại đã sớm đói đến kêu lên.

Thấy tiểu nhị đã uy ngựa trở về, chưởng quầy liền vội vàng phân phó hắn bưng thức ăn lên cho Thiển Thiển, chỉ một lát sau, trước mặt Thiển Thiển  liền bày ra năm món ăn thơm ngào ngạt

Trong  này có hạ thuốc mê gì đó hay không a?

Quên đi, quản không được nhiều như vậy , chết thì chết đi, nàng cũng không phải là chưa có chết qua!

Hiên Viên Triệt a Hiên Viên Triệt! Chờ thời điểm ngươi nhìn thấy ta, ngươi sẽ biết vụng trộm  gạt ta rời đi sẽ có hậu quả gì, ngươi nhìn thấy ta vì tìm ngươi, mà phải ăn nhiều khổ như vậy, ngươi hẳn là sẽ rất cảm động nha!

Sau khi ăn no, Thiển Thiển liền phân phó chưởng quầy,“Cho ta một gian thượng phòng, một thùng nước tắm ấm, nha, đúng rồi, nơi này của các ngươi không có nữ nhân sao?”

Thiển Thiển thấy gương mặt chưởng quầy  cứng ngắc  một chút, không biết hắn nghĩ tới cái dạng chuyện xấu gì, liền nhanh chóng giải thích nói:“Ta là nói, nơi này của các ngươi không có nữ sao? Ta như thế nào chỉ nhìn thấy ngươi cùng một cái tiểu  nhị đang bận rộn.”

Chưởng quầy vừa cười vừa nói:“Đó là nhi tử của ta, thê tử của ta còn đang ở phía sau viện giặt y phục!”

Nha, nguyên lai là một nhà ba người, xem ra vừa rồi là do ta quá lo lắng --

Tiểu nhị mang theo Thiển Thiển lên lầu hai, Thiển Thiển nhìn thấy phòng bên cạnh nàng cũng có người ở, liền hỏi tiểu nhị, tiểu nhị chỉ nói là một người công tử còn trẻ tuổi.

Một hồi, Thiển Thiển liền khóa kỹ cửa, toàn thân đều ngâm ở trong thùng gỗ, hơi ấm của nước tắm đem một thân mệt nhọc của  Thiển Thiển triệt để đánh mất, lúc này Thiển Thiển đột nhiên nghe được một chút động tĩnh, liền  nhanh chóng cảnh giác đứng lên.

Chớ không phải là có người đang nhìn lén nàng tắm rửa đi! Thiển Thiển kích động , nếu đúng vậy, thì phải làm sao bây giờ? Tuy rằng nàng sẽ không giống nữ nhân nơi này bảo thủ như vậy, bị người nhìn liền không thể gả ra ngoài , cũng sẽ không ép người nhìn trộm nàng phải cưới nàng, nhưng là hiện tại chính mình một thân trần truồng , vạn nhất thật sự gặp phải người xấu, kia còn không phải chỉ có thể khoanh tay chịu trói sao!

Thiển Thiển dừng lại  động tác múc nước, chú ý  nghe động tĩnh bên ngoài, bên ngoài lại khôi phục yên tĩnh, trong lòng Thiển Thiển liền cười nhạo chính mình nghi thần nghi quỷ .

Sau khi tắm rửa xong, Thiển Thiển kiểm tra hành lý đồ dùng của chính mình. Thiển Thiển đã kêu tiểu nhị  đến, thu thập  phòng, đem y phục bẩn đều mang đi giặt, cấp tiền thưởng. Xong xuôi nàng đóng cửa phòng lại, nằm ở trên giường, nàng chỉ cảm thấy giường nhỏ của chính mình ở vương phủ,  phủ kín  nhung thiên nga so với giường nhỏ rất cứng rắn này đều muốn thoải mái hơn gấp trăm lần.

Cả đêm, Thiển Thiển mơ thấy có người truy đuổi chính mình, nhưng đôi mắt thủy chung đều không mở ra được, vẫn chưa tỉnh lại, cảm giác vô cùng khó chịu. Cả người rất nóng, thầm nghĩ muốn vén chăn, lại cảm giác không có khí lực.

Thật vất vả đến buổi sáng ngày thứ hai, Thiển Thiển tỉnh lại chỉ cảm thấy đầu óc cháng váng......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.