Edit:..Lam Thiên..
Thiển Thiển cũng cười ,“Trách không được thấy hai người các ngươi hai một chút cũng không giống nhau, nguyên lai căn bản không phải là phụ tử, y phục của ta ở nơi nào, nhanh chút trả lại cho ta.”
Bách Lí Khanh chỉ chỉ y phục trên mặt bàn nói:“Tiểu thư muốn tìm là cái kia đi?”
Thiển Thiển nhìn lại, cười nói:“Đúng vậy đúng vậy, ta còn không biết bọn họ thế nào tàn phá y phục của ta đâu!”
“Tàn phá?” Bách Lí Khanh nhíu nhíu đầu mày, rất nhanh liền cười nói:“Bọn họ có lẽ là nhìn thấy y phục của tiểu thư chất liệu đều là thượng thừa, nên trong lòng liền nổi ác ý.”
Thiển Thiển vộ vàng chắp tay nói:“Ngày hôm qua thật sự là may mà nhờ công tử , ta ngủ mơ mơ màng màng , bằng không có lẽ hôm nay liền không tỉnh lại được nữa.”
Bách Lí Khanh cười nói:“Gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ mà thôi!”
Thiển Thiển cười cười, đem y phục của chính mình ôm lấy, nói:“Ta đây trước về phòng thu thập một chút, một hồi còn phải gấp rút lên đường đâu!”
Bách Lí Khanh cười gật đầu, nói:“Cô nương xin cứ tự nhiên!”
Thiển Thiển đều đã đi tới chỗ rẽ, nhưng vẫn có thể cảm giác được Bách Lí Khanh vẫn luôn nhìn theo bóng lưng của chính mình . Trong lòng nàng cũng không thấy phản cảm. Thiển Thiển không kịp tinh tế hồi tưởng, vội vàng trở về phòng thu thập đồ dùng chuẩn bị xuất phát.
Sau khi ra khỏi phòng, xuống lầu liền thấy Bách Lí Khanh đang ngồi ở trước mặt bàn, trên bàn bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thien-tai-hacker-xuyen-qua/2006583/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.