Thì sao có thể không cho người khiếp sợ được!
"Muội muội đang suy nghĩ chuyện gì mà nhập thần như vậy?"
Lời nói của Hồng Điệp cắt đứt mạch suy nghĩ của Thiển Thiển, Thiển Thiển lập tức vừa cười vừa nói với Hồng Điệp : "Muội chỉ là đối với nơi này quá mức sợ hãi than mà thôi, các tỷ tỷ lại có bản lĩnh như vậy, có thể đem thiên nhiên phát huy đến cực hạn như thế!"
Hồng Điệp che miệng cười, tư thái như vậy ở trong mắt Thiển Thiển ,là yêu mị hoặc đã biến thành người không câu nệ tiểu tiết, hào hiệp không kềm chế được. Đồng dạng dáng tươi cười, đồng dạng dáng người, một trước một sau dĩ nhiên cũng sẽ có khác biệt như vậy, Thiển Thiển cũng âm thầm cảm thấy buồn cười, thế nhưng trong lúc bất tri bất giác, cũng dùng ánh mắt bình thường nhìn người người bên ngoài.
Hồng Điệp kéo cánh tay của Thiển Thiển, vừa đi vừa nói: "Tỷ nào có có bản lĩnh như vậy? Đây là do một vị ân nhân đem nơi này tặng cho tỷ."
Thiển thiển càng thêm kinh ngạc, "Lẽ nào trước khi tỷ tỷ tới nơi này, thì đã có người ở qua sao? Nhưng nhìn qua thì rất mới, chẳng lẽ là do tảng đá không dễ dàng cũ đi hay sao?"
Hồng Điệp cười lôi kéo Thiển Thiển đi tới trước một khối cọc gỗ, thần bí nói: "Ngươi dùng ta sờ sờ nó một chút, xem có cảm giác gì”.
Thiển Thiển theo lời làm theo, cọc gỗ này chất liệu gỗ cực kỳ tinh mịn, chỉ bằng vào xúc cảm căn bản là không - cảm giác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thien-tai-hacker-xuyen-qua/2006477/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.