Sân thượng trường Đại học Kinh tế Quốc tế K.
- Khi nào thì bắt đầu ra tay.
- Không phải bây giờ.
- Vậy cô định đợi đến khi nào?
- Không phải việc của cô, cô chỉ cần nghe theo những gì tôi nói. Lúc đấy cô sẽ có được thứ cô muốn. Đừng tự ý hành động, nếu cô dám làm hỏng kế hoạch của tôi thì đảm bảo cô sẽ không còn thấy ánh mặt trời vào ngày mai đâu. Tin tôi đi.
Người mặc đồ đen nói rồi rời đi, lúc này cô gái từ từ quay người lại, ánh mắt có chút tức giận nhìn theo bóng lưng người mặc đồ đen. Khuôn mặt xinh đẹp tựa thiên thần, đôi mắt long lanh bỗng chốc chuyển sang màu đỏ.
- Tiểu Anh cậu làm gì ở đây vậy?
Nghe thấy có người gọi mình, Tiểu Anh vội thu lại ánh mắt khi nãy, bày ra bộ dáng hiền lành thân thiện hàng ngày của mình.
- Tớ lên đây hóng gió một chút. Cậu cũng lên hóng gió à.
- À không, tớ lên tìm chút đồ rồi xuống liền à.
Nói rồi bạn học quay người đi xuống, Tiểu Anh bước lên chỗ cao nhất của sân thượng. Cô nhìn lên bầu trời trong xanh, nơi những áng mây đang trôi bồng bềnh.
- Thật là không thích thứ ánh sáng này, màu đen vẫn là tuyệt nhất.
- -----------------------------------------
Tiếng chuông hết tiết vang lên, mọi người nhộn nhịn dọn đồ ra về. Chỉ có Ánh Cẩm đang trầm tư nhìn ra cửa sổ. Lúc này một bàn tay vỗ nhẹ lên vai cô, cô quay lại nhìn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thien-nga-roi-nuoc-mat/3414982/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.