“Người đàn ông kia cũng tấn công những người khác, tại sao lại không xử phạt?” Thẩm Mặc hỏi.
Thủ lĩnh thỏ giải thích không chút keo kiệt: “Giám sát quan cần phải bảo đảm tiến hành trò chơi và kết toán một cách thuận lợi.”
Cho nên, sau khi trò chơi kết thúc không thể tấn công người chơi đã thông quan, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến việc kết toán trong trò chơi.
Cùng tương tự như thế, trước khi bắt đầu trò chơi cũng không thể tấn công thí sinh khác, bởi vì số lượng thí sinh giảm bớt, có thể sẽ khiến cho trò chơi không thể tiến hành.
Chỉ khi trò chơi tiến hành, mới có thể muốn làm gì thì làm.
“Chúc mừng hai bạn thông quan trò chơi lần này.”
Thủ lĩnh thỏ nho nhã lễ độ đứng ở trước mặt hai người, nâng cái mũ khổng lồ của nó.
“Cuối cùng Rùa đen đã chạy thắng thỏ, theo lý nên nhận được khen thưởng, các bạn có thể nhận được một huy hiệu rùa đen làm phần thưởng thắng lợi, cũng có thể lựa chọn vật phẩm khác ở sân thi đấu làm khen thưởng.”
Nó lấy rất nhiều đồ vật ra từ cái mũ ra, cứ như đang làm ảo thuật. Có cây súng lệnh nhỏ bé mà tinh xảo, có cây cờ màu sắc rực rỡ trên vạch xuất phát, còn có dải lụa màu đỏ hữu dụng làm đường phân cách vạch đích.
Thẩm Mặc hỏi: “Mấy thứ này có tác dụng gì?”
Thủ lĩnh thỏ nghe xong, hơi mỉm cười.
Nó luôn mang vẻ mặt không có biểu cảm, đến nỗi lúc ban đầu còn bị mọi người nghĩ lầm là mang khăn trùm đầu, lúc này nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-the-gioi-tro-thanh-tro-choi-bup-be/270822/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.