“Tần Vị, tôi sắp kết hôn rồi.”
Tần Vị sặc bia, ra sức ho sặc sụa, cả gương mặt đều đỏ lên, như thể nghe thấy chuyện gì đáng sợ lắm. Nhìn Thẩm Đình Thiên ngồi trên sô pha, vẻ mặt còn vô cùng nghiêm túc, Tần Vị kinh ngạc đến há hốc miệng.
“Với… Với Nguỵ Nguy?” Tần Vị khó khăn lắm mới thở xuôi được một hơi, lên tiếng hỏi.
“Hỏi thừa, không thì có thể với ai?” Thẩm Đình Thiên lập tức trợn trắng mắt, lườm Tần Vị một cái.
“Hai người rốt cuộc… nhất trí rồi?” Tần Vị đã không nhớ được Thẩm Đình Thiên đã coi hắn thành thùng rác tri kỷ bao nhiêu lần, ngày ngày nhồi nhét vấn đề tình yêu tình báo với Nguỵ Nguy vào đầu mình, ngay cả những việc lông gà vỏ tỏi mà cũng có thể làm ầm lên như tận thế đến nơi, hắn còn tưởng rằng hai người kia vẫn sẽ tiếp tục vần qua vần lại thế mãi nhiều năm nữa chứ.
“Không.” Thẩm Đình Thiên trả lời lưu loát: “Tôi định ép hôn.”
“…” Tần Vị lại suýt sặc, dứt khoát đặt lon bia đang cầm trong tay xuống bàn, chỉ sợ uống thêm mấy ngụm nữa là sẽ phun hết ra. “Thế nên chuyện này thực ra Nguỵ Nguy còn chưa biết?”
“Suốt ngày xem mặt xem mặt, rõ ràng tôi với Nguỵ Nguy tương thân tương ái, tình chàng ý thiếp, sao cứ phải lằng nhằng mãi thế?” Thẩm Đình Thiên trừng mắt, vẻ mặt cáu giận, nói một cách đương nhiên: “Tôi sẽ cưới Nguỵ Nguy, sau đó trực tiếp kéo đi hưởng tuần trăng mật, tiện thể đi đăng ký luôn. Hề hề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-the-gioi-khong-con-anh-sang-toi-da-chet-roi/2475917/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.