Một quán cafe nhỏ ven đường, quán cafe này trang trí trông rất tỉ mỉ, khá sạch sẽ, đẹp đẽ, cách bài trí các vật dụng cũng rất khoa học, khiến thực khách nhìn vào không chán mắt, các cây xanh cũng được trồng khá tỉ mỉ.
- Có chuyện gì cô nói đi! Em không có thời gian, chiều em còn có tiết học nữa.
Ngồi phía diện Mộc Mộc không ai khác chính là Hải Ninh - người tình cũ của Trần Dương.
Cô ta khẽ nhếch môi cười, nhấp miếng cafe một cách quý phái.
Rồi lấy trong túi sách ra một xấp hình ảnh, ném lên bàn, những bức hình đó khiến tim cô thắt lại, đôi môi hơi run rẩy, hình ảnh rất rõ nét.
- Đây là những hình ảnh khi tôi và anh Dương đang quen nhau, chúng tôi đã rất hạnh phúc cho đến khi mẹ anh ấy biết chuyện và cấm tôi và anh ấy qua lại. Còn đây là vật đính ước giữa tôi và anh ấy.
Cô ta rút ra một chiếc vòng ngọc, trên đó có khắc tên cô ta một cách tỉ mỉ, đầy tinh xảo.
Cô run lẩy bẩy, bàn tay run rẩy chạm vào những bức hình kia, trông họ đã rất vui vẻ, rất...hạnh phúc...ánh mắt của cô ấy trong tấm hình này ẩn chứa tình yêu đầy mãnh liệt. Và còn cả vật...đính ước kia...
- Không hiểu sao mà anh ấy lại lấy cô, chắc là tại vì cô có...ánh mắt giống tôi chăng?
Cô ta ngập ngừng từng chữ cuối, ý muốn nhấn mạnh khiến cô rơi vào tuyệt vọng.
Cô đau đớn, xoa tim mình, nơi này...đang gào thét...
Giống nhau...ánh mắt...sao!
Vậy mà, trước giờ cô cứ tưởng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thay-la-chong/131818/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.