Dạo quanh bờ hồ, sương đêm nhè nhẹ phả vào cô khiến cô cảm thấy lành lạnh. Cô lấy tay ôm người lại cho đỡ lạnh, mắt nhìn lên bầu trời cao. Cô thơ thẩn suy nghĩ. Tại sao cô phải làm nô lệ của cậu nhỉ? Đó là cái hiệp ước của ông bà tô tiên dòng họ nhà cô mà. Sao cứ phải lôi cô vào thế nhỉ?
Bỗng cô cảm giác thấy một bàn tay rắn chắc vỗ nhẹ vào vai mình. Vốn trong người mang máu nhà võ lại cộng thêm cái chức thiên thần nên sức khỏe cô vô biên, như trâu như bò. Học thế võ nào là nhớ hết thế võ ấy và làm lại rất tốt. Cô nhanh chóng nắm chặt bàn tay lại thành nắm đấm vào bụng cái người bí ẩn chẳng rõ là ai kia.
Một tiếng " hự " phát ra. Cũng là lúc cô mới biết ra cái danh tính bí ẩn của người đó.
- Nguyễn Lê, em làm gì vậy hả? Là anh đây mà! Học trưởng Đình Quang.
Tiếng nói ấy phát ra từ một chàng trai có khuôn mặt khá là khôi ngô tuấn tú. Ánh mắt dịu dàng. Sống mũi cao càng khiến anh ta trở nên đẹp vô biên, đẹp triền miên, đẹp đến nỗi khó tả hết. Một đôi kính cũng không kém phần xấu xí lại được đặt trên đôi mắt quyến rũ kia khiến bao nhiêu cô gái cũng phải ghen tị với đôi kính đó =.=
Cô phát hoảng, lửa thẹn bắn ra tứ phía, tóe vào không trung. Cô cuống cuồng xin lỗi:
- Ơ.. Họ..c trưởng. Em.. xi..n lỗi. em không... biế..t!
Người kia không nói gì, nở nụ cười hiền từ như phật, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-than-tuong-ac-quy-yeu-lay-mot-thien-than/16305/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.