Mấy người khác nghe vậy cũng gật gật đồng tình:
- Đúng vậy, cũng không biết đám dị thú trốn vào cái góc nào rồi! Ngay cả dị năng giả hệ tinh thần cũng không tìm thấy một cọng lông nào luôn!!
- Chẳng lẽ bọn nó cứ định trốn rồi chết đói trong đó luôn sao?! Bọn nó không đói hả trời?!
- Hazz....
- Aizz....
Đây thực sự là lần đầu tiên bọn họ cảm thấy ưu phiền vì không có dị thú xuất hiện. Lúc trước, số lượng dị thú rất nhiều, mọi người chỉ lo bọn chúng tạo thành thú triều tấn công căn cứ thôi. Chứ có bao giờ nghĩ đến một ngày dị thú sẽ biến mất hết luôn đâu.
Dù sao, bây lương thực chính của con người chính là thịt dị thú, ngay cả cơm trắng cũng bị xếp sau nó. Từ đó có thể thấy, việc dị thú biến mất đáng sợ như thế nào.
- Ầy, không nói chuyện này nữa?! Chỉ toàn làm người ta mất hết tinh thần hơn thôi, nói sang chuyện khác đi...
- Này, Phi Hải, đúng chuyên môn của ông luôn rồi đấy. Ha ha, mau thể hiện bản lĩnh hóng hớt của ông đi!
- Cái gì mà hóng mới chả không hóng hả?! Cái tên này....
Phi Hải nghe đồng đội bên cạnh nói kháy mình, liền xoay người cho đối phương mấy cái "đấm yêu". Sau đó lại hắng giọng, gấp không chờ nổi kể hết bát quái mình mới nghe được:
- Ehem, cũng không phải chuyện gì quan trọng, nhưng mà tôi nghe nói....
Hoá ra bát quái mà Phi Hải nói tới, chính là về Từ Huyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tan-the-giang-lam/3120679/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.