Mà Chung Khải thấy mọi người vẫn còn vẻ mặt thèm thuồng thì nói:
- Tôi có mua nhiều dưa hấu lắm, ngoại trừ phần để chia cho mọi người ra thì phần còn lại có thể dùng điểm cống hiến để đổi.
Những người khác nghe vậy thì lập tức trở nên hào hứng hơn rất nhiều. Mạt thế, khiến cho hạnh phúc cũng trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Mỗi người đều cảm thấy thoả mãn với những điều nhỏ bé trong cuộc sống của chính họ.
Vậy là ngày thứ hai ở thị trấn di động đã trải qua một cách yên bình như vậy. Sang đến ngày thứ ba, đúng như đã hẹn, cánh cổng ở bức tường bao quanh thị trấn di động đã được mở ra.
Sử Nhã ngồi trên xe nhìn về phía thị trấn di động đang khuất dần, không nghĩ tới mọi việc lại diễn ra thuận lợi như vậy. Mặc dù không phải là việc liên quan đến cô, nhưng cách một việc lớn như vậy lại diễn ra thầm lặng như thế cũng thật kì lạ.
Thế nhưng Sử Nhã cũng không suy nghĩ nhiều, vì dù sao cũng không phải chuyện liên quan đến mình.
... ...
Đường về căn cứ Xuân Tích cũng không dễ đi hơn đoạn đường trước đó, có điều bởi vì khoảng cách ngắn hơn, vậy nên mọi người vẫn có thể cố gắng đẩy nhanh tốc độ đến căn cứ ngay trong ngày.
Lần này bọn họ dùng lối vào dành cho cư dân của căn cứ, vậy nên thủ tục cũng nhanh hơn rất nhiều. Thế nhưng người thường trong đội ngũ vẫn phải ở lại khu cách ly một ngày.
Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tan-the-giang-lam/3120639/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.