Lại là Tiểu Lộc đây! Như đã hứa, bão chương Noel nà!!!!
Lúc Chung Khải tỉnh dậy, Sử Nhã vẫn còn đang nằm bên cạnh hắn, thế nhưng hai tên nhóc kia không biết đã chạy đi đâu rồi. Lâu lắm rồi Chung Khải không có một giấc ngủ ngon như vậy, hắn không nhịn được mà ôm Sử Nhã vào lòng nằm tiếp, không muốn dậy.
Thế nhưng chỉ một lát sau, Sử Nhã cũng thức dậy theo. Hai người lại ôm nhau nằm trong chốc lát rồi thức dậy làm vệ sinh cá nhân luôn. Nhìn ánh nắng bên ngoài của sổ, bây giờ có lẽ là khoảng bảy giờ rưỡi, tám giờ.
Đến lúc hai người đến nơi tập trung của đoàn xe, thì những người khác cũng đã ăn sáng được một lúc rồi. Mọi người vừa thấy hai người, đều vui vẻ cười chào, không khí có vẻ rất hòa thuận.
Lúc này Sử Nhã mới có thời gian cũng như tâm trạng mà đi quan sát đoàn xe của Chung Khải, nơi mà sau này gia đình cô sẽ dừng chân.
Đoàn xe tổng cộng có khoảng hơn 500 người, thế nhưng trong số đó chỉ có hơn 100 người là đồng đội và người thân của đồng đội Chung Khải.
Còn lại thì là những người mà bọn họ tình cờ cứu trên đường hoặc là lâm thời gia nhập, giống như quả bóng tuyết, càng lăn càng lớn, đoàn xe càng đi càng có nhiều người.
Như vậy cũng không xấu, mặc dù nhiều người thì lắm vấn đề, thế nhưng hệ số an toàn cũng như tiện lợi thì cao hơn rất nhiều.
Hai người đang ăn thì hai tên nhóc của bọn họ không biết từ đâu chui ra, hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tan-the-giang-lam/1047294/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.