"Anh phải cứu tôi, những người khác chết hết rồi, chắc chắn là Chu Nguyệt giở trò, tôi cũng sẽ chết."
"Trước đây là do mấy người gợi ý nên tôi mới ra tay, mấy người không thể vứt bỏ tôi được."
"Không... Tôi không có giết người... Đáng đời nó, nó cướp ba tôi, cướp đi hạnh phúc của tôi, dựa vào đâu mà nó sinh ra đã có ba mẹ, có anh trai thương yêu, còn tôi thì không có gì hết, những thứ đó vốn dĩ là của tôi."
"Các người nghĩ nó ngoan ngoãn dễ thương lắm sao? Không! Sao các người biết nó hư hỏng đến mức nào, nó cướp đồ của tôi, xé váy tôi, còn đánh tôi nữa. Hôm đó tôi tốt bụng cho nó ăn, nó không chỉ hất ra còn vừa khóc vừa đánh tôi, tôi muốn nó chết quách cho rồi."
...
Mấy câu đầu là lời Triệu Cầm nói với kẻ lang thang thất nghiệp, đoạn la hét phía sau là cô ta hét vào mặt cảnh sát.
Tố chất tâm lý của cô ta không vững, mới mở đoạn ghi âm ra đã không đánh đã khai.
Nghe xong đoạn ghi âm đầu, lại xem đoạn video Triệu Cầm phát điên, cuối cùng cảm xúc của Chu Nguyệt cũng dao động, cười khẩy đầy hàm ý.
"Triệu Cầm đã thừa nhận tội ác của mình, bên cảnh sát sẽ điều tra lại vụ án năm đó."
"Sau đó thì sao?" Chu Nguyệt khinh miệt hỏi lại: "Phê bình nó, sau đó nó lại tiếp tục đi học thi đại học, hay là tạm giam cho có mấy năm, từ từ giảm nhẹ hình phạt rồi thả ra, lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tam-than-noi-chuyen-yeu-duong/3458991/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.