Cuộc gọi bị cắt ngang, Giang Nhan gọi lại nhưng bên kia cúp máy sau vài giây.
Nhìn vào trang danh bạ điện thoại, Giang Nhan cụp mắt xuống trong suy nghĩ, không quá nôn nóng.
Cô bình tĩnh lại, trong lòng cân nhắc lại khả năng xảy ra chuyện. Bạch Khả Kim là một người bạn cô quen ngoài công việc. Cô ấy từng vào tù vì tội trộm cắp, thích quyền anh và chơi parkour, người săn chắc, đầy cơ bắp, có thể đánh nhau với đàn ông mà không chớp mắt.
*Parkour: Trò chơi mạo hiểm vượt qua chướng ngại vật hay khoảng không như nhảy từ tòa nhà này qua tòa nhà khác
Điều quan trọng là cô ấy có ba số điện thoại, những người đó đã dùng số cô ấy ít sử dụng để gọi đến.
Làm sao một người thông minh nhanh nhẹn dũng mãnh lại dễ dàng rơi vào tay những người đó?
Giang Nhan gọi vào số điện thoại khác của cô ấy, sau vài lần gọi, cuối cùng cũng thông, đầu dây bên kia dùng lời thô tục: "Mẹ kiếp, mấy tên kia lì lợm như miếng cao dán chó rũ thế nào cũng không buông. Giang Nhan, điện thoại của tớ đã bị ăn trộm, cậu đừng bị chúng nó lừa."
Giang Nhan nhẹ nhàng thở ra: "Hiện tại cậu thế nào rồi?"
"Mẹ nó, suýt nữa tớ đã rơi vào trong tay bọn chúng, may mà tớ phản ứng nhanh, hiện tại đã thoát được một chút, không nói chuyện nữa, cậu đứng đó chờ tớ, đừng chạy loạn." Bạch Khả Kim thở hồng hộc, chửi vài câu thô tục, đột nhiên trong điện thoại truyền đến âm thanh ô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tam-than-noi-chuyen-yeu-duong/2918206/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.