*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
[13]
Hứa Trì thuộc tuýp người viết văn rất tùy ý, nói chính xác hơn thì cậu dựa hoàn toàn vào cảm hứng, có cảm hứng thì một ngày gõ được 5000 chữ, không cảm hứng thì năm ngày mới được 100 chữ.
Dạo gần đây lại đúng dịp cao điểm của cuối kỳ, một sinh viên bình thường như Hứa Trì đương nhiên cũng phải đương đầu với vấn đề vô cùng hay gặp, ấy là ôn tập.
Vì lẽ ấy, cả phòng ngủ của Hứa Trì chạy hùng hục lên thư viện, bao trọn một chiếc bàn bốn chỗ.
“Hứa Trì!”
“Sao thế?”
“Mày nhìn cô nàng phía đối diện kìa!”
“…Ừ thì sao?”
“Người ta ngắm mày lâu lắm rồi đó!”
“…Ờ.”
Hứa Trì cúi đầu, tiếp tục vật lộn với thuế giá trị gia tăng, thuế tiêu dùng, thuế xuất nhập khẩu. Đám bạn cùng phòng thấy cái vẻ như sư chùa thiền định ấy của cậu mà chỉ biết ngao ngán tiếc rẻ.
Hứa Trì là kiểu người lững lờ, sự nhạy bén cũng chậm hơn người khác. Người tuy nhạt nhẽo là vậy, nhưng lại được cái đẹp trai.
Đúng thế, thời buổi này chỉ cần đẹp và có tiền là có thể giải quyết mọi chuyện. Với ngoại hình ưa nhìn của Hứa Trì, thì tính cách thiếu mạnh mẽ của cậu chẳng phải khuyết điểm lớn gì.
Vì lý do ôn thi này mà Hứa Trì không online một tuần. Sau khi khó khăn lắm với lết qua được môn Thuế và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tac-gia-truyen-bi-gap-tac-gia-truyen-ngot/2893520/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.