Mải suy nghĩ, bỗng Nguyên Sơn lên tiếng kéo cô về thực tại. 
– Huyền Vũ… Huyền Vũ… 
Cô giật mình: 
– Dạ… 
– Sao thế? Đang nghĩ gì vậy? 
– Không nghĩ gì cả. 
Nhìn xuống tay mình, thấy Nguyên Sơn đã thoa xong thuốc, Huyền Vũ rút tay về, cô nói: 
– Cảm ơn anh. Em ra ngoài làm việc của mình đây. 
– Huyền Vũ, em có tâm sự hay chuyện gì cũng phải nói với anh. Đừng quên chúng ta là bạn. 
Lời anh nói càng làm cô khó chịu, Huyền Vũ dứt khoát đứng dậy, rời khỏi phòng. Nguyên Sơn thở dài nhìn bóng cô đi mất: 
– Con gái khó hiểu thật. 
Nguyên Sơn định tiếp tục làm việc nhưng tay lại gõ tìm kiếm trong vô thức: “Vì sao con gái bỗng trở nên cáu gắt?” 
Anh nhìn một loạt kết quả hiện ra mà lắc đầu: 
“Đến ngày? Không phải, vẫn chưa đến chu kì của em ấy mà.” 
“Ghen? Mấy cái tìm kiếm nhảm nhí gì thế này? Huyền Vũ ghen mình với Hạ Đình à? Làm sao có thể chứ, mình với em ấy thân thiết như vậy, em ấy làm sao thích mình được.” 
Nguyên Sơn cũng đặt ra nghi vấn rồi tự gạt bỏ nó, bỏ qua việc tìm hiểu nguyên nhân, anh tiếp tục làm việc. Được một lúc thì bỗng nhiên trong đầu anh hiện ra một câu hỏi: “Nếu lỡ như Huyền Vũ thích mình thì sao? Nếu em ấy thích mình, mình phải làm sao đây. Từ chối sẽ khiến em ấy buồn, quan hệ giữa mình và Huyền Vũ cũng không được như giờ nữa, nhưng mình cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-yeu-nhau/2671298/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.