Huyền Vũ hôm nay đến công ty trễ mất 10 phút vì đi ngược đường mà giờ đấy đường phố lại rất dễ kẹt xe, cô đến trễ chỉ 10 phút đã là một kì tích của một ngày đầu tuần nhộn nhịp xe cộ trên đường phố.
Cô vừa bước đến sảnh lớn thì cậu nhân viên trẻ từ quầy lễ tân liền ùa lại trước mặt cô, giọng nói gấp đến độ sắp không thở nổi.
– Ôi trời đất ơi chị Vũ, sao bây giờ chị mới đến chứ?
– Tôi đi đường kẹt xe, làm sao thế?
– Chị không biết đâu, Tổng Giám đốc hôm nay không biết ăn trúng thứ gì mà sáng sớm vừa đến công ty đã phát thông báo họp gấp! Còn nửa tiếng nữa là vào họp rồi, các phòng ban bây giờ đến thở cũng không dám thở, sợ rằng sơ suất một chút sẽ bị chửi đến ngốc đầu dậy không nổi.
– Sao lại họp gấp? Rõ ràng hôm nay cũng không có lịch trình đó.
– Bởi vậy mới nói, chị Mỹ Hằng bây giờ cũng không biết chuyện này, bây giờ cũng đang cặm cụi chuẩn bị tài liệu kia kìa. Cả công ty nãy giờ cũng chỉ đợi chị đến để cứu nguy thôi đó huhu. Mọi chuyện trông chờ vào chị hết đó.
– Để tôi lên xem sao, còn cậu sao lại ở đây? Không đi phụ mọi người à?
– Em cũng chỉ là thực tập sinh thôi, còn chưa lên nhân viên chính thức, đối với việc báo cáo trong tình trạng Tổng Giám đốc tức giận thì ai mà dám đưa em làm chứ? Hậu quả em gánh không nổi đâu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-yeu-nhau/2671266/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.