11
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Tôi hẹn Đường Duệ ở một nhà hàng phong cách truyền thống. Khi đến, em vẫn tao nhã cao ngạo như vậy, đưa tay ra hỏi tôi tập tài liệu, cầm tài liệu lật tới lật lui một hồi, cuối cùng cũng không thể phớt lờ ánh mắt háo hức của tôi nữa, đặt tập tài liệu xuống hỏi, "Sao trông sắc mặt anh không được tốt lắm vậy?"
Tôi sờ trán, cười toe toét với em: "Hơi sốt nhẹ."
"Vậy sao không nói sớm. Gọi điện dặn Tiểu Trần, em có thể tự đến công ty lấy những tài liệu này." Em nhẹ nhàng nói.
"Không sao, vốn mấy tài liệu bí mật này không được cho bất cứ ai biết để bảo vệ an toàn." Trái tim tôi ấm lên, "Với cả, anh muốn gặp em mà?"
Em sửng sốt, sau đó cúi đầu tiếp tục xem tài liệu. Tôi cũng không nói nữa, lặng lẽ nhìn bóng đổ từ đôi mi dài trên mí mắt em. Một lúc sau, em từ từ ngẩng đầu lên và nói với tôi: "Cao Phục Cận, nếu anh giao vụ này cho em, em nhất định sẽ thắng trong trận đầu tiên."
Tôi gật đầu:"Tất nhiên."
Đôi mắt em hơi mở to: "Anh không giận sao?"
"Anh giận cái gì? "Tôi hỏi lại.
Đường Duệ cúi đầu không nói nữa, khẽ đóng tập tài liệu lại, dùng ngón tay xoa nhẹ lên mép tài liệu.
"Đường Duệ." Tôi chậm rãi nói: "Anh không quan tâm mục đích em trở lại công ty là gì, theo đuổi danh vọng và tài sản là bản chất của con người. Nhưng anh muốn em biết rằng anh thực sự rất vui vì em có thể quay lại giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-noi-loi-tu-biet-voi-thanh-xuan/1347702/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.