Cả đêm!
Hai từ này nói ra với đầy hàm ý sâu xa, mỗi ngườikhông giống nhau thì cũng sẽ nghe và hiểu theo những cách không giống nhau.Diệp Tri Ngã cũng phải đợi đến khi những tia sáng của ánh đèn bên ngoài đườnghắt vào leo lắt bên trong căn phòng qua căn cửa sổ kia, thì lúc ấy cô mới hiểura hàm ý của Kiều Thận Ngôn trong hai chữ “cả đêm” này là như thế nào.
Kiều Thận Ngôn nằm ngủ ngon lành bên cạnh Diệp TriNgã, cánh tay không mặc áo của anh lộ ra ngoài chiếc chăn đang đắp, ôm gọn vàovòng eo của cô. Cô chỉ hơi động đậy quay ra một chút thôi là y như rằng anh sẽho lên vài tiếng ra hiệu không mãn nguyện, rồi anh lấy sức mạnh của mình nhấnvào eo của cô như để được ôm cô chặt hơn nữa. anh sẽ thì thầm nhắc nhở cô phảinằm ngoan ngoãn một chút, không được quay người ngược phía anh nữa, sau đó lạinhấc chân của mình lên đè vào chân của Diệp Tri Ngã, đè một cách áp bức nhưđang bóc lột cô, như đang trấn áp Diệp Tri Ngã khiến cho cô không còn cựa quậyđược nữa mới chịu để cho cô yên.
Cho nên tuy cô cảm thấy mệt nhưng lại không thể ngủngon được, cơ thể đã tự do hơn hai mươi năm nay dường như chưa thể thích nghingay được với sự gọi là đè nén từ bên ngoài vào người. Thế nhưng như thế nàycũng không đến nỗi tồi tệ cho lắm. Từ đêm tối khuya khoắt cho đến tận bình minhsáng sớm hôm sau, cứ mỗi lúc ánh đèn huyền huyền ảo ảo len vào trong căn phònglà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-di-luot-qua-nhau/2703998/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.