Chớp mắt đã đến cuối tuần, tới ngày tổ chức lễ hội Time Capsule rồi. Đậu Phụ cầm tập tài liệu đeo một bên tai nghe, ra cái vẻ ngầu như trái bầu mà chắc như bắp là học được từ mấy đặc vụ FBI trong phim.
“ Chim Sẻ, Chim Sẻ… nghe rõ trả lời?”
Được đoạn không ai thèm trả lời lại, thằng nhóc này đột nhiên hoảng hốt.
“ Chim Sẻ, tình hình bên đó sao rồi??? Đừng bỏ tôi…”
Sau đó chỉ nghe tiếng Cà Rốt vọng lại như muốn chọc thủng màng nhĩ.
“ Chim Sẻ cái đầu nhà mày, bận muốn chết mà còn làm ba cái trò vớ vẩn. Đi xuống giúp đỡ trước khi tao lên đó và dùng vũ lực…”
Thế là bạn nhỏ Đậu Phụ méo xệch đi xuống bê đồ hộ đội kịch. Trong khi đó Cà Rốt lại tiếp tục mải miết lăn lê bò toài với cái máy ảnh mà cậu chàng mới xin xỏ được từ bố.
“ Đúng rồi, Nấm, cười tươi chút nữa nè.”
Nom cũng chuyên nghiệp như nhiếp ảnh gia thực thụ ý.
Mà mới cả, hôm nay Nấm trang điểm xinh đẹp váy vóc diêm dúc là để công chúa cơ mà, làm sao mà thiếu mấy pô ảnh để đời được, phải nhân cơ hội này mà tạo nét với nàng chứ nị.
Tôi bị Cà Chua dúi cho một cái thùng các tông to đựng đầy những trang giấy màu sắc. Một lát nữa thôi những trang giấy này sẽ đầy ắp những mong ước trong tương lai, những kỷ niệm, một lời tỏ tình hay đơn giản là trở thành một chiếc máy bay rồi được chôn vùi xuống gốc cây của trường.
“…Và một ngày đẹp trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800268/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.