Tôi về nhà trong tình trạng nửa khô nửa ướt, bởi vì mẹ tôi mới lau nhà hôm qua nên tôi phải vắt hết nước trên tóc trên quần áo cho khô bớt rồi mới dám vào nhà. Bố tôi mới lôi ra từ trong lò nướng một khay bánh, toàn là vị dâu.
Nhòm qua cũng biết làm cho ai. Chả là mẹ tôi thích nhất là bánh dâu mà.
“ Bố làm bánh Macarons ạ?”
Mẹ tôi cũng nghiền bánh Macarons nhất luôn.
“ Ừ, tự nhiên mẹ con bảo thèm.”
Tôi ngồi vào bàn ăn, chống cằm nhìn trong mâm cơm còn toàn rau rồi lại nhìn đại ca đang tỉ mẩn phết kem vào từng miếng bánh.
“ Bất công quá.” Tôi đập bàn, làm đại ca giật bắn mình, run tay làm chệch cả kem ra ngoài.
“ Sao mẹ lại có bánh Macarons ăn trong khi con phải gặm rau thế này? Một lần thôi, nhìn vào mắt con và nói thật đi, bố mẹ nhặt được con ngoài thùng rác đúng không?” Tôi chỉ vào Bảo An vừa đi ra từ nhà tắm, tìm kiếm tí tinh thần đồng đội.
Đại tỷ từ trong phòng đi ra, đánh đu lên người đại ca. “ Này bố nó, khi nào thì mình trả hai đứa này về phường sản xuất nhỉ?”
“ Kệ chúng nó, 18 tuổi là tui hổng có trách nhiệm nữa à nghen.” Nói xong chỉ vào cái bánh bị bôi kem chệch. “ Cái này hư rồi, cho bọn nó nhé?”
Mẹ tôi gật gật đầu, thế là bố tôi vứt cái bánh sang một cái đĩa khác.
“ Mà sao lần này bố mẹ ở lại thế? Bình thường giờ này hai người phải check in ở vương quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800252/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.