Tôi nhấc chân trái đung đưa, miệng vu vơ khẽ hát một bản hit của Big Bang vừa ngắm mấy cành cây bị quật gãy đang “giãy giụa” trong gió. Tuy tôi không thích bị lạnh, nhưng cũng không ghét, đôi khi cảm giác khí lạnh tràn vào phổi lại khiến tôi thấy sảng khoái.
Vết thương bị gỗ “hun” ở chân đã tím đen lại nhưng không còn đau cho lắm. Ít ra cũng không quá ảnh hưởng đến việc tận hưởng kỳ nghỉ. Công việc của nhóm tôi kết thúc sớm hơn các nhóm khác nên tôi tranh thủ thời gian lủi vào một góc, thảnh thơi một mình.
Lại một cơn gió lạnh thổi qua, tôi nhắm tịt mắt tận hưởng cảm giác tóc xoa xoa trên mặt mũi. Ngứa ngứa nhưng tôi thích cảm giác này vô cùng. Tôi đưa tay vuốt tóc về vị trí cũ, mà tôi biết chắc giờ nó cũng rối bù như tổ quạ.
“ Hắt xì...”
Đây là hậu quả của việc tận hưởng gió lạnh quá đà. Okay, tôi nên vào trong trước khi bản thân có dấu hiệu cảm cúm. Tôi xoa xoa hai má, chỉnh lại khăn len rồi đứng lên đi về trại.
Mùi cà ri gà thoang thoảng trong gió tự nhiên lại khiến người ta cảm thấy ấm áp.
“Khoai, mau qua đây giúp dọn bàn một tay coi...”
Đậu Phụ vẫy tôi, mặt bất mãn đến sợ.
“ Đây, xếp bát đĩa ra dùm tao. Đang thiếu nhân lực mà cứ lẩn đi chơi.”
Tôi đang định xách rổ bát đĩa to đùng lên thì tên Thiên Ân đã nhanh tay hơn.
“ Để tôi xách, cậu xếp bát đi. Hai người làm cho nhanh.”
“À, ờ...”
Đúng là hai người làm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800204/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.