Tuy nói là ngủ ngon nhưng cũng lạ nhà mà khiến tôi cũng không muốn “nướng” như ở nhà. Thế là sáng ra tôi dậy trước cả tên Thiên Ân. Khi tôi mở mắt ra thì thấy mặt hắn gần trong gang tấc, gần tới mức tôi có cảm tưởng còn nhìn thấy cả lỗ chân lông trên mặt hắn ấy.
Chân tôi gác lên hông hắn, tay ôm eo hắn... Kết luận: VÔ CÙNG TÌNH TỨ.
Sau 5 giây tiêu hóa tình hình, tôi phát hoảng. Đêm qua tôi đã coi hắn là cái gối ôm mà ấp ngủ một cách ngon lành.
Trong đầu đột nhiên nhảy vọt suy nghĩ: chuồn, chuồn ngay lập tức.
Nhưng tôi còn chưa kịp tìm kế thì hắn đã mở mắt nhìn tôi chằm chằm. Tôi cười lấy lòng.
“ Chào... chào buổi sáng.”
Hắn chớp chớp mắt.
“ Buông tôi ra được chưa? ”
Tôi ngại ngùng rụt tay về. Giờ tôi chỉ ước dưới nền có cái lỗ nào cho tôi chui xuống dấu cái mặt vào.
“ À... chuyện tối qua...”
“ Tối qua cậu gác lên người tôi, đấm vào mặt tôi, đá tôi hai cái vào hông, đạp tôi xuống đất ba lần và ôm tôi cứng ngắc. Cũng may là ngoài mất ngủ và đau hông ra thì tôi không gặp vấn đề nào khác.”
“...”
“ Sao còn vấn đề gì nữa hả??”
“ Không, hết rồi. Tôi về phòng đây.”
Tôi tông cửa đánh uỳnh chuồn ngay về phòng. Amen, có thách tiền tôi cũng không quay lại đó nữa. Nhưng vì chỉ quan tâm tới việc chuồn cho nhanh mà tôi không để ý thấy nụ cười trên khóe miệng tên kia.
....................................................................................................................
Xong cái chuyện hồi sáng tôi còn chẳng dám nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800198/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.