Edit: Nguyễn Ngọc
Beta: Đậu Xanh
Ánh nắng ban mai ở phía xa chiếu lên mái tóc đen dài đến eo Hi Loan như mạ một lớp vàng kim nhàn nhạt. Lúc nghe thấy tiếng bước chân, chàng chậm rãi mở mắt ra, trong mắt cũng phát ra ánh sáng: "Nàng muốn đi đâu?"
Hạ Lan Vi đeo một cái giỏ tre sau lưng, tay cầm cuốc nhỏ, nói: "Con muốn đi ra sau sườn núi hái chút dược liệu. Hôm qua thấy có rất nhiều thứ hiếm, mà còn chưa kịp hái."
Nàng vừa cười, vừa đi ra ngoài nhưng lòng lại không an tâm nên quay đầu dặn dò: "Trên bàn có một ít nước linh tuyền và linh quả, sư phụ lát nữa nhớ ăn."
Mới đi tiếp vài bước, Hi Loan giữ tay nàng lại: "Ta đi cùng con."
Hạ Lan Vi lắc đầu: "Không cần, sư phụ vẫn nên dưỡng thương cho tốt đã."
Hi Loan nhanh chóng lấy cuốc nhỏ trong tay nàng đi, sau đó lại cầm cả giỏ tre trên lưng nàng, nói: "Đi thôi."
Hạ Lan Vi lại lắc đầu, rồi thở dài, cuối cùng vẫn là tung ta tung tăng đi theo.
Chờ hai người làm xong hết, khi trở về đã là buổi chiều, nàng đưa một ít dược liệu, linh thực cho mẫu thân Tuyết Đoàn, rồi tung ta tung tăng trở lại nhà gỗ nhỏ của mình, thì thấy Hi Loan cầm nhuận nguyệt kiếm lưu loát khoa tay trong không trung ở đằng xa, nhưng khi nhìn kỹ, lại là đang đốn củi.
Nàng không nhịn được bật cười, một thanh kiếm tốt như thế lại bị dùng để đốn củi.
Nếu nhuận nguyệt kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-su-phu-hac-hoa/3516998/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.