Buổi chiều có tiết thể dục thế là Hạ Lan Vi lập tức kéo Hi Loan đi học, tới một chỗ đất trống trong sân, Hạ Lan Vi mới nói: "Sư phụ, người mau đi học đi!"
Hi Loan giữ chặt nàng: "Con, con có chuyện giận ta phải không?"
Hạ Lan Vi: "Lớp học thể dục không phải nam nữ riêng biệt sao?"
Nàng chớp chớp mắt, không hiểu sao sư phụ lại hỏi vấn đề này. Nàng vỗ vai Hi Loan, nói: "Ngoan, người đi học trước đi, chờ tan học chúng ta lại cùng nhau về nhà."
Hi Loan nhìn cái bóng xa dần của Hạ Lan Vi, trầm mặc một lúc.
"Được rồi! Mọi người tập hợp lại đây nhanh lên!" Một người thân hình cường tráng, thanh âm mạnh mẽ hô lớn, "Xếp thành một hàng..."
"Ngô đạo tu?" Hi Loan buột miệng thốt ra, nhưng lại ý thức được người được gọi là "Ngô đạo tu" này không phải là "Ngô đạo tu" kia.
Ngô đạo tu cầm cái còi trước ngực, thổi vài tiếng, thấy Hi Loan liền vẫy gọi chàng qua.
Hi Loan không nhúc nhích, nhìn bầu trời trên cao. Giờ phút này, không khí trong lành, trời cao xanh thẳm, mấy đám mây tụ vào với nhau, ánh nắng mờ mờ ảo ảo ở sau tầng mây dày cộp, như mộng nhiw thực.
"Hi Loan, vào học!" Ngô đạo tu lại hét vài tiếng.
Hi Loan nhắm mắt, điềm nhiên bước tới.
Ngô đạo tu đứng thẳng, ưỡn ngực nói: "Hôm nay, chúng ta sẽ học môn, gọi là 《 Luyến Ái Hành Vi Học 》."1
Dưới ánh nắng chói chang, đám học sinh uể oải ỉu xìu, hiển nhiên đều không nghiêm túc nghe.
"Các trò ngàn vạn lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-su-phu-hac-hoa/1719377/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.