Edit:Nguyễn Ngọc
Beta: Đậu Xanh
Hạ Lan Vi đem tượng đất đặt ở trong hộp gấm, lúc này lôi đài đã chuẩn bị tốt, trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu, đã có đệ tử không kìm nén được bay lên trên đài so cao thấp với nhau. Kết quả đương nhiên là không được công nhận, cuối củng chỉ có thiệt thân.
Trên đài có một nam tử dáng người thấp bé mảnh khảnh bình tĩnh đứng đó, không biết có phải là hình dáng thật hay không, thoạt nhìn tuổi còn nhỏ. Đối diện hắn là một nam tử trẻ tuổi thân hình cao lớn.
" Vị sư đệ này——"
Nam tử trẻ tuổi nhìn hình dáng đối phương, đánh giá qua kêu một tiếng sư đệ, thanh âm hắn vang dội hữu lực, ngẩng đầu ưỡn ngực, chắp tay nhìn đối phương nói:" Đao kiếm không có mắt nếu hiện giờ ngươi muốn rời đi còn kịp lúc."
Lời này nghe qua lễ nghĩa chu toàn, giọng điệu thân thiện, lại hàm chứa sự xem thường người khác.
Nam tử nhỏ gầy vẫn không tức giận, nhẹ nhàng cười, khuôn mặt tái nhợt do bệnh bởi vì cười lên, góc cạnh càng hiện rõ hơn.
" Đã bàn luận võ thì không để ý đến sống chết, cần phải chuyên tâm mới phải."
Nam tử trẻ tuổi nghe ra được ý vị khiêu khích, bỗng chốc cười, đong đưa thiết chuỳ đen trong tay, làm cho những cái đinh bóng loáng phía trên phát ra âm thanh vang vọng bốn phương tám hướng.
" Tới! Lấy vũ khí của ngươi ra đi!"
Nam tử nhỏ gầy vẫn đứng yên tại chỗ, đôi mắt không chớp, bình tĩnh nói:" Đánh thắng ngươi thì không cần dùng vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-su-phu-hac-hoa/1719358/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.