Sáng sớm, Băng cơ bởi vì nhận ra số lượng ám khí của mình có hạn nên đặc biệt vào rừng trúc tìm kiếm nguyên liệu chế tạo bom. Sau này còn phải mua vài cái tiệm rèn chế tạo vũ khí, ám khí, kim châm nữa. Nhưng tạm thời bây giờ cứ tạo bom trước. Nếu nàng đoán không lầm, thì bây giờ bên An Thế Cảnh đã bắt đầu rục rịch hành động rồi, nàng phải nhanh chóng xây dựng lực lượng thì mới có thể đứng vững được mà không lo ai kề kiếm vào cổ. Nhưng mà…nàng còn phải cực lực giấu thân, khả năng của nàng, kể cả An Thế Cảnh hay Gia Cát Chính Ngã biết đều không có lợi cho nàng.
Đang lụi cụi tìm kiếm bỗng nàng nghe thấy tiếng bước chân đi đến. Mặc dù không có võ công cùng nội công của cái thời đại này, nhưng nàng là 1 sát thủ có thính lực cực kì nhạy bén. Nếu không có lẽ nàng đã chết từ lâu rồi. Tiếng bước chân dừng lại, nàng biết hắn đứng trước mặt nàng xong vẫn một mực không ngẩng đầu, tiếp tục tìm kiếm, thứ nàng tìm…chính là thứ sâu trong những rễ trúc bám chặt vào lòng đất.
“Cô nương, có thể cho ta hỏi 1 câu được không?” người kia lên tiếng, một chất giọng trầm, lạnh băng, không lộ ra chút nào cảm xúc
“Công tử, thỉnh nói” vẫn là cúi đầu đáp, nàng cũng không muốn quá nhiều người nhớ mặt mình. Sáng sớm, 1 tiểu cô nương chân yếu tay mềm vào rừng trúc hí ha hí hoáy thật khiến cho người khác nghi ngờ, mà cứ theo diễn biến truyện, thì có lẽ đã đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-sat-thu-biet-doc-tam-thuat/3155375/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.