Băng Cơ vừa dọn dẹp xong mâm đồ ăn của Lãnh Huyết thì Cơ Dao Hoa tiến vào. Hôm nay, Cơ Dao Hoa khoác lên mình một bộ bạch y nhẹ nhàng, phiêu dật lại thanh thoát, tao nhã. Tựa như ánh trăng đêm rằm soi sáng đêm đen bên ngoài ô cửa sổ. Thấy nàng buốc đến, Băng Cơ khẽ nhún mình hành lễ
“Cơ thống lĩnh” nói thật thì với vị cô nương họ Cơ xinh đẹp lại dịu dàng nho nhã này. Băng Cơ không có nhiều ác cảm. Cảm giác duy nhất chính là cô nàng này rất đáng thương. Tình cảm của nàng đối với Lãnh Huyết chỉ sợ là cái bí mật mà ai nấy đều biết. Vậy mà Lãnh huyết lại cố tình làm như không nhìn thấy. Hắn rốt cuộc vẫn chỉ coi cô nàng này tựa như thân muội muội. Giống như Vô Tình, Truy Mệnh, Thiết Thủ mà thôi.
“Băng Cơ, đến phủ Thần Hầu lâu vậy rồi mà bây giờ tôi mới biết cô có võ công, thật khiến người ta bất ngờ” Cơ Dao Hoa ngọt ngào mỉm cười. Đối với Băng Cơ, mặc dù nàng không thích chuyện Băng Cơ và Lãnh Huyết chung phòng, nhưng mà trong ánh mắt Băng Cơ khi nhìn Lãnh Huyết nàng không thấy có chút si luyến nào. Lãnh Huyết lại càng không có, hơn nữa Băng Cơ cũng không có làm gì quá phận. Vì vậy, nàng cũng không có cách nào ghét cô nha hoàn xinh đẹp nhưng lại có chút khiếm khuyết về dung nhan này được. Nàng có một vết sẹo dài trên mặt, đối với một thiếu nữ đã là không thể nào chấp nhận, nhưng lại bị ganh ghét bởi vì trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-sat-thu-biet-doc-tam-thuat/2462103/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.