"Mệnh số."
Tần Nghiêu Huyền nói lại hai chữ này một lần, phút chốc nở nụ cười.
Hắn cúi đầu vén tóc xõa trên trán của Đào Hoa, ôm nàng trong ngực hôn một cái, "Không sao."
Môi mỏng vô cùng mềm mại, có chút lạnh lẽo. Đào Hoa thoải mái nheo mắt, ôm cổ hắn lơ đãng chìm vào giấc ngủ. Nàng bắt đầu cả ngày lẫn đêm quấn quýt với Tần Nghiêu Huyền, ở trong Kim Ti Uyển hay đi bất kỳ đâu, có khi còn rời ngực áo hắn, ngẫu nhiên hóa thành một chiếc nhẫn hoa đào nhỏ xỏ ở ngón tay giữa của hắn.
"Nàng chán ta rồi sao?"
Tần Nghiêu Huyền thò tay vuốt cánh hoa nhỏ của nàng, thừa dịp chúng tiên gia thương lượng dùng môi nhẹ cọ, Đào Hoa sảng khoái hừ một tiếng, hóa thành một đóa hoa rơi vào lòng bàn tay hắn ngủ thiếp đi.
Nàng ngủ ngày càng nhiều. Mấy tháng nay đa số lần giao hợp là trong lúc nàng ngủ. Hiệu quả song tu tạm được, nàng có miễn cưỡng không chết héo.
Ho khan một tiếng, Tần Nghiêu Huyền khép bàn tay, nhìn chúng tiên đang nôn nóng phía dưới hỏi cụ thể thế nào.
Vân tiên không được Thiên Tôn sủng hạnh đã vò mẻ lại sứt, dùng phương pháp song tu, thậm chí không tiếc quyến rũ tu sĩ phàm trần. Gương mặt nàng ta đỏ hồng, giọng nói mềm mại: "Nhân gian đại loạn, yêu nghiệt quấy phá, không biết nên phái Tiên gia nào đi cứu thế?"
Truyện được edit và đăng tại web lustaveland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy. Mong bạn sẽ vào đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-vi-hoang/734405/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.