"Em ngoan ngoãn một chút thì sẽ rất thoải mái."
Giọng nói dịu dàng như làm nũng lại như khẩn cầu rơi vào tai Tần Nghiêu Huyền giống như một liều thuốc trợ hứng.
Đào Hoa cảm giác được dục vọng đáng sợ đang chống đỡ trước hoa huy*t đẫm nước, trên người cô giống như có ngọn lửa thiêu đốt thân thể ngăn cản cô che giấu dục vọng của mình.
Cô miễn cưỡng nhón chân, dán lưng lên tường, toàn bộ người cô đã bị Tần Nghiêu Huyền khống chế.
Góc tường nhỏ hẹp, hô hấp của hắn cũng dần nặng nề, khoái cảm khi côn th*t ma sát vách thịt đánh tới, Đào Hoa ô ô rên rỉ thành tiếng.
Quy đầu cứng rắn cố ý đè ép âm đế, thỉnh thoảng trượt lên trượt xuống, mỗi lần ma sát như vậy Đào Hoa đều cảm thấy dường như có dòng điện chạy thẳng vào trong đầu.
"Thích không? Còn chưa cắm vào đã nhiều nước như vậy."
côn th*t nhẹ nhàng tiến vào, Đào Hoa ô a kêu lên: "Đừng... Lớn quá, tôi đau... Ngộ nhỡ rách thì phải làm sao? Lần trước tôi chảy rất nhiều máu đấy."
Ánh mắt cô mờ mịt và sợ mãi, Tần Nghiêu Huyền nâng mông cô lên bằng tay trái, tay phải kéo chân cô lên cao.
Mũi chân hầu như không chạm đất, toàn bộ cơ thể chỉ có phần lưng là chạm vách tường, Đào Hoa khó nhọc thở hổn hển thò tay đẩy hắn nhưng Tần Nghiêu Huyền mỗi lúc càng gần thêm.
"Cắm vào mới biết có rách hay không."
Bàn tay dưới mông ra sức nhào nặn tạo ra dấu vết, cánh tay đầy sức mạnh nâng cô lên như bế trẻ con, hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-vi-hoang/734391/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.