Thành Giang Nam đông đúc, trong đó Giang thành là giàu có và sung túc nhất. Ở đây có sông Hoàng Hà và sông Trường Giang chảy qua, đồng lúa tươi tốt quanh năm, dương liễu rũ xuống mặt nước ven sông, lúc thuyền nhỏ chạy qua trông như một bức tranh, nơi đây còn có tiếng người huyên náo sau cơn mưa mùa xuân vang lên khắp phố.
Những viên đá đan xen với cỏ non, thỉnh thoảng có một đóa hoa nhỏ cũng có thể thu hút tầm mắt Đào Hoa.
Cuối cùng Tần Nghiêu Huyền không che mắt Đào Hoa nữa, cả đoàn người mặc y phục của người giàu có thông thường, dừng lại chỗ này chỗ kia giống như khách tham quan.
Hiện tại đang là lúc hai nước giao chiến, mặc dù Đại Diễn đã sớm suy bại khó mà chống cự nhưng các đại thần đi theo vẫn vô cùng căng thẳng. Tần Nghiêu Huyền không phải là con trai trưởng, mẫu thân hắn lại có thân phận nhỏ không chút thế lực, vậy mà hắn vẫn có thể ngồi lên ngôi vị hoàng đế, năng lực của hắn không cần phải bàn đến nữa.
Nhớ đến những người bị cắt chức đày đi biên ải, lấy lòng người dân, thậm chí còn chém đầu huynh đệ thân thiết, hiển nhiên thủ đoạn của hắn rất đẫm máu.
Một vị đế vương tàn bạo như vậy mà lại đồng ý đến Giang Nam cùng một con tin công chúa vào thời khắc quan trọng này. Mọi người đều biết lý do của chuyến đi này là khảo sát tình hình sông ngòi.
Chúng thần vô cùng bàng hoàng, sợ hắn sẽ nhìn trúng một chỗ nào đó nên vừa xuống thuyền đã lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-vi-hoang/734343/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.