Bên trong phòng thoang thoảng mùi long tiên hương, bức màn ấm áp màu trắng nhẹ nhàng lay động theo sóng lớn, ánh đèn làm nổi bật cái yếm trên người nữ nhân, da thịt vẫn còn tỏa ra hơi nước vì vừa mới tắm xong.
Một lọn tóc phủ lên đôi môi đỏ mọng, nụ anh đào dụ người vươn cao dưới lớp yếm, chiếc yếm nhỏ bé không che chắn hết được bộ ngực trắng nõn.
Người đang tựa vào giường vẫn bình tĩnh như cũ, không hề có hành động gì đối với vưu vật mê người này, y phục màu đen rủ xuống bên giường, người kia không có vẻ gì nóng vội.
Lục Ninh Nhã vươn bàn tay nhỏ bé mềm mại, nàng ta cởi bỏ lớp áo bên ngoài rồi tựa vào cánh tay hắn.
"Bệ hạ, hôm nay là sinh thần của thần thiếp."
Thấy Tần Nghiêu Huyền vẫn ngồi đó với vẻ ngoài lạnh như băng, Lục Ninh Nhã nặn ra mấy giọt nước mắt, nàng ta cắn môi nói: "Hai mươi mấy năm qua, thần thiếp luôn ngày nhớ đêm mong, chỉ mong chờ ngày có thể hầu hạ bệ hạ."
"Trẫm biết."
Đáp lại lời bày tỏ thâm tình kia Tần Nghiêu Huyền chỉ trả lời hai chữ.
Lục Ninh Nhã cố tình bỏ qua sự hời hợt lạnh nhạt của hắn, nàng ta tự an ủi mình rằng hắn chỉ là không hiểu phong tình mà thôi, đế vương vốn cao ngạo vô tình như thế. Nàng ta đánh bạo vươn đôi tay nhỏ bé chạm vào thân thể chỉ có trong mộng mới dám chạm tới.
Lướt dọc xuống dưới, áo lót xộc xệch. Khuôn ngực to lớn cường tráng, từng đường cong của bắp thịt khiến cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-vi-hoang/734340/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.