Kim Ti Uyển là một nơi vắng lặng, kiếp trước Tần Nghiêu Huyền còn xem nơi này như lãnh cung, không một người tới gần.
Nhưng mà phía sau thì lại vô cùng ấm áp, khói nóng lượn lờ cùng những bậc đá nhỏ nhẵn mịn sáng bóng, đây là suối nước nóng duy nhất trong cung. Đáy hồ đã sớm được người trong cung mài nhẵn, ngồi trên thành hồ thả chân xuống mực nước không qua khỏi gối. Lúc Đào Hoa ngâm mình vào đó thoải mái đến nỗi không kiềm được than nhẹ một tiếng.
Quang cảnh ngày xuân hoa đào tung bay theo gió, ngâm mình trong suối nước nóng vô cùng thích thú. Nếu như có thêm một ít rượu trái cây cùng bánh ngọt hoa đào thì hoàn mỹ.
Tựa vào tảng đá bên bờ, Đào Hoa chịu không được mỏi mệt nên chợp mắt một chút. Tinh dịch dưới thân chậm rãi chảy ra, nước suối ấm áp không ngừng quấn quanh thân thể nàng.
Bàn tay trắng muốt đặt trong dòng nước trông thật xinh đẹp.
Bản thân còn sống thật là tốt.
Tần Nghiêu Huyền vừa đi đến lập tức nhìn thấy cảnh Đào Hoa điềm tĩnh nghiêng đầu. Ở trong nước giai nhân càng đẹp mỹ lệ hơn. Cánh hoa đào đáp lên mái tóc đen nhánh của nàng, hàng mi dài cong khẽ run run.
Hắn cởi quần áo bước xuống nước dựa lưng vào thành hồ, hắn duỗi cánh tay dài ra ôm Đào Hoa vào trong lòng.
"Hoa Nhi."
Tần Nghiêu Huyền vén phần tóc rơi bên tai nàng lên, sau đó vươn lưỡi liếm mút vành tai mượt mà của nàng: "Buồn ngủ à?"
"Vâng, rất buồn ngủ."
Giọng nói khàn khàn nhỏ nhẹ xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-vi-hoang/734332/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.