Mở “cửa” trướng “Tổng tư lệnh” ra, Xuyên Đông bước vào trong, hô to: “Thành viên Xuyên Đông báo cáo, hoàn thành nhiệm vụ.”
Tổng tư lệnh là một thanh niên trẻ đẹp, khi cười lên đích thực là vui mắt. “Anh có giao cho em nhiệm vụ gì hả?”
“Nghỉ ngơi dưỡng thương, thưa Tổng tư lệnh”
Tổng tư lệnh bật cười.
“Aida, tổng tư lệnh à, tháng qua đúng là ngứa ngáy toàn thân mà!”
“Bị thương thì phải nghỉ ngơi đó!”
Nhận xét của Xuyên Đông về tổng tư lệnh là hiền hoà, yếu đuối và tài năng.
Năm năm trước, Xuyên Đông bước vào Thần giới.
Bốn năm trước, cô bắt đầu làm nhiệm vụ quân sự. Kết giao với các vị thần và đại thần.
Ba năm trước được thăng làm thiếu tá, nhanh chóng tăng cấp nữa. Tá trở lên là cấp bậc mà chỉ có các vị đại thần thần lực mạnh mới có thể đạt được. Sau đó được xưng tụng là Nhân đại thần, chưởng quản quân sự Quân khu 5.
Hai năm trước, cấp trên cử tới một vị Tổng tư lệnh trẻ tên Hân Nguyên, con trai vị đại tá Hân Kim. Cao gầy khôi ngô đậm màu cậu ấm, tuy là hình mẫu lý tưởng của chị em nhưng lại làm các anh em trong quân khu không phục.
Lúc đó Xuyên Đông đứng ra, trấn an anh em, bảo họ cho Tổng tư lệnh một cơ hội, nếu anh ta làm không tốt chính cô sẽ lôi anh ta xuống.
“Vậy chúng em tin tưởng thủ lĩnh, cho tên đó một cơ hội!”
“Tin tưởng thủ lĩnh! Nghe theo thủ lĩnh!”
Tổng tư lệnh nói về thể chất thì không hơn người, nói về thần lực thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-nhan-phuc-hac-phai-long-thien-than-xinh-dep/253552/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.