Ánh trăng trắng bạctrong trẻo xuyên qua cửa sổ nho nhỏ, từng chút chiếu vào căn phòng không quá lớn,phô ra từng đường ánh sáng ngọc trong suốt.
Trình Phi Viễn nhìn chằmchằm màn hình điện thoại di động đen sì dưới ánh trăng trong tay, môi mỏng kéolê một đường cong ôn nhu đẹp mắt. Giọng nói vội vàng vừa rồi của người nào đó,chắc đại khái là khẩn trương thôi. Nghĩ đến những điều này, độ cong khóe miệnghắn càng lớn hơn lúc nãy.
Xoa mắt không tỉnh táolắm, Trình Phi Viễn mở đèn trong phòng lên, trực tiếp mở laptop để ở trên bànnhỏ trong phòng.
Một email đã lẳng lặngnằm trong Inbox, một phút trước vừa được gửi tới. Mang theo tò mò, nhẹ nhàng mởra, khi thấy video bên trong thì mày rậm của Trình Phi Viễn nhướng thật cao.
Không bao lâu, khóe miệngTrình Phi Viễn liền toét ra thật to, lộ ra một hàm răng trắng noãn trong suốt.Trên màn ảnh là cảnh tượng Bàn Đinh vui vẻ nghịch trong bồn tắm, thỉnh thoảngtruyền đến mấy tiếng cười hoặc dễ nghe hoặc non nớt.
Video cuối cùng là lấymột tiếng hét to ngọt ngào, “Em trai là một lưu manh, chú ơi, Đóa Đóa nhớ chú.”của người bạn nhỏ Trình Đóa Đóa mà kết thúc.
Trình Phi Viễn cũngtrong nháy mắt hiểu mấy tiếng cười non nớt trong video lúc đó là từ đâu, còn cómấy tiếng khác là thuộc về ai nữa.
Cúi đầu vỗ trán, TrìnhPhi Viễn kiềm chế không được cười khẽ một tiếng, tiếng cười trầm thấp vang vọngtrong phòng, có vẻ cực kỳ ôn hòa trơn mềm.
Hồi lâu, Trình Phi Viễnngẩng đầu lên, phát video vừa gửi đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-hon-gap-go-tinh-yeu/1880556/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.