– Lăng Hàn, huynh chờ ta với! Ây da, Lăng Hàn!!!
Lăng thiếu quân vẫn rảo bước đi đằng trước, mặc cho Ngạn Nhi chạy theo đằng sau. Cô càng gọi thì anh lại càng đi nhanh hơn, hoàn toàn không hề để tâm.
Ngạn Nhi trở nên bất lực, cô dừng lại, cau mày gọi to:
– Lăng thiếu quân!!! Huynh đứng lại cho ta!!
Lăng Hàn cuối cùng cũng chịu dừng lại, anh thở dài một tiếng, mắt nhìn về phía trước, toát ra vẻ lạnh nhạt. Ngạn Nhi đi đến gần hơn, đưa mắt nhìn vào tấm lưng anh. Cô khẽ chớp chớp mắt, cất giọng nhỏ nhẹ:
– Lăng Hàn, có phải huynh cũng nghĩ như họ không?
– Nghĩ gì?
Lăng Hàn không quay đầu, chỉ lạnh nhạt hỏi lại, điệu bộ vô cùng bình tĩnh.
– Nghĩ...mọi chuyện là do ta gây ra!?
Ngạn Nhi hơi ấp úng. Cô vẫn nhìn thẳng vào anh, hai tay khẽ vân vê vạt áo. Cô đang chờ đợi Lăng Hàn trả lời, mặc dù chính cô cũng đã đoán ra được. Lăng thiếu quân quay đầu đứng đối diện với cô, anh nhếch miệng cười nhạt, hơi nghiêng đầu nói:
– Ta còn có thể nghĩ khác sao? Nhị quận chúa muốn ta nghĩ thế nào?
Ngạn Nhi mím môi, cô khẽ gật gật đầu tỏ ra mình đã hiểu. Thì ra Lăng thiếu quân thực sự coi cô là người như thế, thì ra là cô đã hi vọng quá nhiều. Ngạn Nhi ngước mắt lên nhìn Lăng Hàn, giọng điệu vô cùng thất vọng:
– Vậy là thiếu quân cho rằng...bởi vì trước kia ta luôn bày mưu tính kế đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-chua-yeu-duong/2815840/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.