Nghe như vậy Thức Vương mừng rỡ vội vàng bảo thái giám cho người báo tin cho Hoàng hậu, rồi còn truyền thái y đến chuẩn mạch lại cho Hiên Đế. Không hề quan tâm gì đến sống chết của Nguyệt Y.
Nguyệt Y thì rã rời cả người, nàng cũng chẳng còn sức lực nào nữa ngã hết vào người của Lãm Ngọc rồi ngất đi. Lãm Ngọc lo lắng liền bồng Nguyệt Y trở về nha môn của Mạc Chu.
Ngày hôm sau,
Hiên Đế mơ màng trong giấc mộng, ngài ấy nghe rõ tiếng gọi của Nguyệt Y vội vàng bật dậy lên tiếng hồi đáp:
- Nương tử…
Nghe tiếng gọi Hoàng hậu Nghinh Ngạc ngồi kế bên giường đang ngủ gật liền giật mình thức giấc:
- Minh thượng… Minh thượng thiếp ở đây.
Hoàng hậu cứ ngỡ hai chữ “nương tử” mà Hiên Đế vừa gọi ra chính là gọi nàng ta nên vội vàng đáp lời.
Hiên Đế ngơ ngác nhìn xung quanh, bản thân vẫn còn ở trong Phật tự. Ánh mắt nhìn khắp nơi như tìm kiếm ai đó. Hình như trong giấc mơ Hiên Đế đã gặp được Nguyệt Y thì phải. Ngày ấy còn loáng thoáng nghe được tiếng chúc mừng của Nguyệt Y. Nhưng trước mặt chỉ có một mình Hoàng hậu.
Hiên Đế cảm nhận rõ phần cánh tay nhẹ hẳn, tay cũng có sức hơn, không còn cảm giác đau rát, nhức nhối nữa. Đưa mắt nhìn lại thì đúng là vết thương đang lành da thịt lại, không còn chảy máu nữa. Vậy là Nguyệt Y thật sự đã đến cứu ngài ấy.
Bên ngoài Thức Vương nghe thấy tiếng kêu của Hiên Đế vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973843/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.