Nguyệt Y hiểu lời của lão thái giám. Nàng ta biết cảm xúc của mình lúc này là không phù hợp. Nguyệt Y giọng nhạt đi nói:
- Nguyệt Y cảm ơn sự nhắc nhở của Cẩn công công.
- Nguyệt Y đã hiểu rồi.
Cẩn Đề nhìn ra được Nguyệt Y vốn thông minh, hiểu chuyện. Chỉ là người hiểu chuyện sẽ thường thiệt thòi như thế. Lão thái giám lại thở dài, rồi lại bảo Nguyệt Y về nghĩ ngơi sớm.
Trở về căn phòng nhỏ của mình ở phía sau, Nguyệt Y thấy dễ thở hơn nhiều. Gương mặt chẳng còn một chút cảm xúc gì nữa. Hai tai cứ lùng bùng đi. Cứ như người vừa trải qua một trận giông bão, mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Chẳng nữ nhân nào mạnh mẽ như Bạch Y Nguyệt lúc này cả, đứng cả đêm chứng kiến cảnh phu quân mình cùng nữ nhân khác gắn kết ân ái.
Liệu rồi tình yêu của Bạch Nguyệt Y có đủ lớn để có thể bao dung tha thứ, để bản thân có thể tiếp tục bên cạnh Hiên Đế nữa không?
Yên cô vẫn quen chăm sóc cho Nguyệt Y đêm nào cũng nấu một ít nước ấm cho nàng ta rửa mặt. Vừa bước vào phòng đã thấy Nguyệt Y ngồi thẫn người nhìn bức thư từ thê của Hiên Đế đã viết. Nàng ta cố tình đọc nó, vì muốn nhắc nhở bản thân không còn là thê tử của Hàn Hiên nữa. Ngài ấy ở bên ai, làm gì không còn liên quan đến Nguyệt Y nữa.
Yên cô nhìn bộ dạng buồn bã này của Nguyệt Y thì trong lòng cũng buồn theo. Đặt thau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973807/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.