- Phúc Đạt hắn đã đáng thương lắm rồi, si khờ ngu ngốc cả đời, bây giờ đến thê tử cũng bị đoạt đi, mà người cướp thê tử hắn là phụ thân người mà hắn yêu thương, tin tưởng nhất…
Mấy lời khốn nạn của Mạc Chu phát ra làm cơn giận của lão Phúc Lâm bộc phát đỉnh điểm, lão ta thét lên:
- Im đi… Im đi… Không phải… Không phải như ngươi nói… Aaaa…
Lão Phúc Lâm này tuy lớn tuổi vẻ ngoài điềm đạm nhưng bên trong là một kẻ nóng tính. Lão ta khi tức giận lên thì thay đổi hẳn. Cả người trở nên hung hăng, dữ tợn hơn. Hai tay lão ta nắm vào song sắt khung giam mà giật mà lắc liên tục.
Ầm…Ầm… Ầm…
Gương mặt căng lên, đôi mắt chỉ còn tròng trắng trợn ngược lên, tinh thần kích động vô cùng, miệng há to ra ra nước giải kéo thành sợi nhiễu nhão xuống. Giọng lão lẩm nhẩm:
- Im đi, im đi… Khốn kiếp… Khốn kiếp.
Chứng kiến cảnh đó cả Mạc Chu và Thức Vương điều ngạc nhiên. Lão đầu Phúc Lâm như bị thất tâm phong kích động vô cùng. Cuộc lấy khẩu cung vì vậy mà phải dừng lại.
Sau đó Thức Vương đưa Mạc Chu qua phía bên kia nhà giam gặp Ngô Nhu Nhu.
Tình trạng của Nhu Nhu hôm nay tệ hơn, cả ngày nàng ta chỉ ăn được một chút cháo loãng rồi lại ói ra. Tiểu Sa hầu hạ bên cạnh vô cùng lo lắng. Lúc này vừa đúng thời điểm vết thương hình răng cắn của Nhu Nhu lại chui từ bên trong da thịt ra tận hai ấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973794/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.