Trở lại Ngự Phòng.
Khóc cả đêm mệt rồi thì Bạch Nguyệt Y cũng mơ màng chìm vào giấc ngủ. Đến lúc trời gần sáng thì vết thương trên mặt của Nguyệt Y đau buốt làm nàng ta bừng tỉnh giấc.
Nguyệt Y ngồi bật dậy. Lúc này dược tính của xuân dược cũng đã tan hết, tay chân có sức lại phần nào. Nàng ta vội vàng tìm cách tháo vải bị Hiên Đế cột ở tay và chân ra, rời giường nhặt lấy y phục mặc vào, nhanh chóng chạy khỏi phòng ngủ của Hiên Đế.
Vừa mở cửa phòng rời đi thì Cẩn Đề đứng bên ngoài đang ngủ gật, nghe tiếng động lão thái giám choàng tỉnh. Cẩn Đề thấy Nguyệt Y đi ra thì vội tiến lại gần:
- Phu nhân người thức rồi.
Vừa nói Cẩn Đề vừa nhìn ngó vào bên trong xem Hiên Đế đã thức dậy chưa?
- Phu nhân Minh Thượng…?
Nguyệt Y đầu cúi xuống nói:
- Ngài ấy còn say ngủ.
Nói rồi Nguyệt Y vội chân bước đi như muốn tránh né Cẩn Đề. Gương mặt đang đỏ lên của Nguyệt Y Cẩn Đề nhìn kỹ là thấy ngay lão ta vội chân bước theo Nguyệt Y cản lại.
- Phu nhân… Phu nhân có phải mặt của người lại tái đau không?
Nguyệt Y ngại ngùng không muốn cho Cẩn Đề biết sợ là lão ta biết là Hiên Đế cũng biết nên nói:
- Không… Không có gì đâu công công. Ta hơi mệt ta về phòng nghĩ một chút công công không cần lo.
Cẩn Đề không yên tâm liền cản Nguyệt Y lại rồi nói:
- Phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973783/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.