Cẩn Đề vội vã rời đi ngay sau đó. Nguyệt Y cứ mê man tựa người vào Hiên Đế gương mặt trắng nhợt, hơi thở nặng nề đau đớn. Còn Hiên Đế thì ôm lấy Nguyệt Y nàng ta cả người nóng bao nhiêu thì trong lòng Hiên Đế rực lửa phẫn nộ bấy nhiêu. Chỉ là bây giờ trước mắt phải cứu được Bạch Nguyệt Y đã.
Sáng sớm hôm sau.
- Mạc đại nhân… Mạc đại nhân.
Tiếng của Cẩn Đề vang lên lay tỉnh Mạc Chu thức giấc. Thấy Cẩn Đề Mạc Chu vội vàng đứng bật dậy nói:
- Cẩn công công Nguyệt Y sao rồi?
Cần Đề đáp lời:
- Cũng may đêm qua nhờ đại nhân mời được đại phu vào Cung nên phu nhân sáng nay đã qua cơn nguy kịch rồi, người cũng đã hạ sốt, đại phu nói không còn gì lo ngại. Đại nhân có thể yên tâm trở về được rồi.
Mạc Chu cả đêm lo lắng cho Nguyệt Y cứ ở mãi trước cửa Ngự Phòng chưa chịu về. Bây giờ chàng ta nóng lòng rất muốn vào gặp Nguyệt Y xem thế nào:
- Cẩn công công ta có thể vào gặp Nguyệt Y một lát không?
Cẩn Đề chưa kịp đáp lời thì từ phía xa Phụng giá của Thái hậu đã dừng trước cửa.
- Thái hậu giá đáo.
Tiếng của Thái giám vang lên văng vẳng. Gia Túc dìu Thái hậu xuống kiệu Phụng, đi cùng với Thái hậu là Lưu Thái phó và hơn hai mươi bá quan văn võ đi phía sau đến yết kiến Hiên Đế.
Hai mươi bá quan văn võ nhanh chóng quỳ trước cửa Ngự Phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973764/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.