Mạc Chu đứng lặng người thở dài một tiếng. Hiên Đế đúng thật là một người thông minh, vụ án này chỉ cần nghe qua vài chi tiết là dường như có thể đoán ra được hung thủ. Nhìn ra được trọng tâm án mạng chính là ấu trùng trắng kia. Còn cẩn thận sắp xếp mọi thứ, cố tình thả Phúc Đạt ra để hắn gặp Ngô Nhu Nhu tự mình khai mọi chuyện.
Chẳng trách Nguyệt Y luôn bảo rằng "tướng công nàng ta rất tài giỏi". Mạc Chu hắn xem ra không thể so sánh được rồi.
Phúc Đạt từ nãy giờ vẫn nhìn về phía Hiên Đế ánh mắt khẩn trương muốn lấy lại Tiểu Bạch của hắn:
- Ta đã nói hết rồi ngươi mau trả Tiểu Bạch cho ta.
Hiên Đế chẳng đáp lại lời đòi hỏi của Phúc Đạt, vung tay một cái đã ném chiếc bình nhỏ đựng ấu trùng văng vào đống lửa lớn để trên giá gỗ dùng thắp sáng ngục giam..
Lửa lớn bùng lên nhanh chóng đốt cháy bình nhỏ, xác của ấu trùng chỉ trong chớp mắt cháy đen tan thành tro bụi. Cảnh tượng Tiểu Bạch của tên bệnh hoạn Phúc Đạt bị thiêu đốt giống như bản thân hắn đang bị lửa nóng cháy bén vào. Hắn kêu gào lên thảm thiết đầy phẫn nộ:
- Không… Tiểu Bạch của ta…
- Tên khốn… Ta giết ngươi…
Phúc Đạt hoàn toàn bộc phát tính điên loạn của hắn, miệng há to gào lên, toàn thân căng cứng, tâm trí rối loạn khiến tay chân di chuyển không đồng bộ được với nhau, loạng choạng tìm thứ để đập phá.
Phúc Đạt lôi Ngô Nhu Nhu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973733/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.